Giá của cái nắm tay lúc tuổi già là biết bao giông bão của tuổi trẻ

Khi đã đi qua những năm tháng của cuộc đời, ngoảnh đầu nhìn lại, người ta sẽ nhận ra tình yêu, tiền bạc đều không còn là điều quan trọng nữa. Trải qua những thăng trầm khổ ải, điều gì cũng có cái giá của nó.


Có người đã từng nói: ‘Giá của tự do là dằn vặt. Giá của êm ấm bề ngoài là khổ sở nội tâm. Giá của giàu có là kiệt sức, giá của thảnh thơi là hời hợt, giá của an nhàn lười biếng là nghèo túng. Giá của chần chừ là mất mát. Giá của một người tử tế là chính những thử thách họ phải trả lời suốt đời bằng bản thân.”
Hay trong hôn nhân nếu bạn lựa chọn một người phụ nữ xinh đẹp thì phải chấp nhận cô ấy tiêu xài. Lựa chọn một người phụ nữ biết kiếm tiền thì phải chấp nhận cô ấy không chăm sóc được gia đình. Lựa chọn một người phụ nữ chăm sóc gia đình thì phải chấp nhận cô ấy không biết kiếm tiền. Lựa chọn một người phụ nữ của công chúng thì phải chấp nhận cô ấy không thể 24/24 bên cạnh. Lựa chọn một người vừa tài giỏi, vừa xinh đẹp thì phải chấp nhận cô ấy sẽ có hàng trăm người đàn ông khác “rình mò”….. Tóm lại cái gì trong cuộc sống cũng có cái giá của nó và hãy học cách bình thản và đón nhận tất cả. Và giá của cái nắm tay lúc về già cũng được đánh đổi bằng biết bao nhiêu giông bão của tuổi trẻ.

Mấy mươi năm cuộc đời, con người đã trải qua biết bao nhiêu chuyện. Vợ chồng đánh nhau, cãi nhau thậm chí xách nhau ra tòa. Rồi bố mẹ và con cãi có khi chẳng nhìn mặt hoặc có những ngày đang đứng trên đỉnh cao bỗng dưng bị rơi xuống sâu của vực thẳm tăm tối. Rồi bệnh tật, con cái làm nhiều chuyện không đúng khiến bố mẹ phải chạy theo giải quyết hậu quả. Rồi những đêm khóc ướt gối vì vợ chồng giận nhau, thậm chí chồng bận đi qua đêm với bồ chẳng thèm về. Rồi có những khi chán nhau tới nỗi chẳng buồn nhìn nhau 1 cái.

Cuộc đời chẳng ai có thể hạnh phúc mãi, suôn sẻ mãi, ai cũng gặp những gian truân, khó khăn không kiểu này thì cũng kiểu kia và đôi lúc chúng khiến ta mỏi mệt tới mức buông xuôi. Nhưng vì gia đình vì trách nhiệm và vì sự cổ vũ của bạn đời nên chúng ta lại cố gắng.
Rồi 1 ngày khi đã già nua mỏi mệt, ngoảnh đầu nhìn lại ta sẽ thấy tất cả những gì đã vượt qua là cả 1 kì tích và những thứ của cải tiền bạc mà ta dành cả đời để phấn đấu có được cũng dần trở nên vô nghĩa. Thứ quý giá nhất mà người già cần có và muốn có đó chính là cái nắm tay của người bạn đời. Cái nắm tay của những con người đã kinh qua biết bao thăng trầm cuộc sống và đi qua những khổ hạnh, đớn đau mà vẫn thắm thiết, khép trọn kiếp người để thấy chúng ta đã sống một cuộc đời đáng sống và ý nghĩa đến nhường nào.
Và để nhận ra được điều đó chúng ta đã phải trả giá bằng những năm tháng đầy khó khăn giông bão. Nếu không đi qua được những thử thách ấy, chúng ta đã vĩnh viễn chia tay nhau ở tuổi trẻ. Vì thế đừng chúc nhau đầu bạc răng long. Hãy chúc nhau yêu thực sự nồng nàn vào tất cả những ngày còn được sống bên nhau.
Hy vọng mỗi chúng ta đều biết được trước khi muốn chấm dứt hãy nghĩ về những lý do khiến chúng ta bắt đầu và nghĩ đến những phút giây hạnh phúc bên nhau!